Cánh diều ai thả chân mây
Cho ta cảm xúc ngất ngây giữa trời
Ta là thi sĩ nửa vời
Nửa quê nửa tỉnh nửa đời phiêu du
Gửi vào ngọn gió mùa thu
Ơi con diều sáo đánh đu giữa trời
Về đây người của muôn nơi
Cùng nhau dựng dậy cái thời xa xưa
Chiều ơi đừng đổ cơn mưa
Đến ta tìm lại say xưa thuở nào
Gió đưa diều bổng lên cao
Đứng đây mà ngỡ chiêm bao giữa ngày
Cho dù rát bỏng bàn tay
Ta như tìm lại những ngày ở quê
Thênh thang một cõi ta về
Ai mà không có đam mê một thời
Chiều nay gió thổi vô hồi
Thương con diều sáo tơi bời tầng không
Thế rồi trời chuyển cơn giông
Dây còn ở lại diều sang sông rồi
Cái còn thì cánh gẫy đôi
Không gian vắng lạnh cuộc chơi đã tàn
Nỗi buồn trả lại không gian
Ta về nối lại phím đàn so dây
Thế rồi diều lại đứt dây
Xuống đầm sen với bùn lầy vớt lên
Hết giông trời lại bình yên
Trời xanh ta lại chao nghiêng cánh diều.

Tác giả: Nguyễn Văn Phú - CLB Diều 30/4 - Gò Vấp - TP. HCM.
Bookmarks